Monday, December 26, 2016

Ngày Albert Einstein qua đời: dù bạn có khám phá cả vũ trụ, bạn vẫn là con người mỏng dòn yếu đuối

Sau khi nhận được một cuộc gọi vào một buổi sáng tháng 4 từ tòa soạn LIFE báo rằng Einstein đã qua đời, Morse ngay lập tức chụp lấy máy ảnh và chạy hết quãng đường gần 150 km từ nhà của ông ở bắc New Jersey tới Princeton.

Morse, giờ đây đã 96 tuổi và đang sống ở Florida, hồi tưởng lại rằng: "Einstein đã qua đời tại bệnh viện Princeton nên tôi đi tới đó trước. Nhưng nó thật sự hỗn loạn với đầy ký giả, nhiếp ảnh gia và cả những người tò mò. Vì vậy tôi chuyển sang văn phòng của Einstein tại Viện nghiên cứu cao cấp. Trên đường đi, tôi dừng lại mua một thùng rượu scotch. Tôi biết rằng mọi người có thể nói chuyện một cách miễn cưỡng nhưng phần lớn đều vui vẻ để chấp nhận một chai rượu thay vì tiền nhằm đổi lấy sự giúp đỡ từ phía họ. Do đó tôi bước vào tòa nhà, tìm tới phòng người quản lý và cho anh ta một phần bình scotch và cũng nhờ đó, ông ấy đã mở cửa văn phòng."

Đầu buổi trưa, di thể của Einstein được nhanh chóng chuyển từ bệnh viện về một nhà an táng ở Princeton. Tại đó chỉ là một chiếc quan tài đơn giản chứa cái xác và sau khi khám nghiệm tử thi, chỉ có thể lưu lại từ 2 giờ hoặc hơn. Khi đó Morse đã ra một quyết định quan trọng sau khi đã sớm nhìn thấy 2 người đan ông đang đưa một chiếc quan tài vào bằng một chiếc xe tang. Ông đoán rằng nghi thức chôn cất Einstein sắp sửa được diễn ra và với hy vọng tìm được chỗ gần ngôi mộ, ông đã nhanh chóng chạy ngay tới nghĩa trang Princeton.

Ông nhớ lại: "Tôi lái xe tới nghĩa trang để cố tìm nơi sẽ chôn cất Einstein. Tuy nhiên ngày hôm đó có tới hàng chục mộ huyệt được đào để chuẩn bị chôn cất! Tôi thấy một nhóm người đang đào mộ và sau khi cho họ một chai rượu, tôi đã có thể hỏi được mọi thứ mà tôi muốn biết. Một trong số họ cho biết rằng Einstein sẽ được hỏa táng trong vòng 20 phút nữa tại Trenton. Kho đó tôi đã đưa họ hết số rượu còn lại và nhảy vào trong xe, phi tới Trenton, tới khu hỏa táng vừa trước bạn bè và gia đình của Einstein."

"Tối không nói với bất kỳ ai là tôi tới từ đâu. Tôi chỉ là nhiếp ảnh gia duy nhất ở đó và trong một tình huống mà có một nhiếp ảnh gia ở khung cảnh đó, khả năng lớn là sẽ đến từ tạp chí LIFE." Thực ra thì vào sáng sớm hôm đó, con của Einstein là Han đã hỏi Morse tên gì - một câu hỏi thân thiện, dường như không đáng chú ý nhưng chỉ vài giờ sau đó, nó lại cực kỳ quan trọng. Morse nhớ lại: "Đó là một ngày quá bận rộn và tôi cảm thấy rất kích thích. Đây sẽ là một tin lớn! Einstein là một nhân vật nổi tiếng và chúng tôi sẽ có một tin cực hot."

"Tôi chạy về New York với cuộn phim và tất ra hiệu cho mọi người trong văn phòng. Tôi hét lên "Ed đâu rồi". Ed Thompson - quản lý biên tập trong tạp chí LIFE khi đó và là một nhà báo lớn. Ed đáp lại: "Ralph, nghe nói anh có tin độc quyền đã lắm." Tôi đáp ngay: "Chứ còn gì nữa!" Nhưng rồi ông ấy đột nhiên bảo: "Tôi biết rồi nhưng sẽ không được đăng tin này". Tôi đã choáng váng. Hóa ra con của Einstein là Hán đã gọi cho Ed khi tôi đang trên đường về New York và yêu cầu không đăng tin này và tòa soạn tôn trọng sự riêng tư của gia đình. Bởi không có quyền quyết định, vậy thì vậy, tôi chuyển sang làm việc khác, quên đi tất cả những bức ảnh chụp được."

Và bây giờ, sau 60 năm, tạp chí LIFE đã đăng lại một số bức ảnh mà Morse chụp vào ngày gôm ấy. Những bức ảnh chụp vào buổi sáng mùa xuân tại New Jersey, khi nhà báo Morse gian khổ chụp được những bức ảnh cuối cùng của Albert Einstein vĩ đại. Cuối cùng, câu chuyện về bộ não của Einstein vốn được cho là do bác sĩ Thomas Harvey đã lấy ra trong quá trình khám nghiệm tử thi, sau đó cắt ra nhiều lát nhằm phục vụ nghiên cứu. Câu chuyện vẫn còn gây tranh cãi nhưng khi đó, chính Morse đã có thể chụp một số bức ảnh của bác sĩ Harvey tại bệnh viện. Morse lại khẳng định rằng chắc chắn bộ não của Einstein không phải là "cái nằm dưới lưỡi dao của Harvey trong bức ảnh cuối."

Và trầm ngâm một hồi, Morse lại bảo: "Bạn biết đó, đã lâu, lâu lắm rồi. Tôi không còn nhớ chi tiết. Nên là ông ấy cắt cái gì,..." Rồi đột nhiên ông ngừng lại một hồi lâu, buông bỏ câu tiếp theo... Sau đó lại cười phá lên một cách tinh quái.

Bấm để mở rộng...


EmoticonEmoticon